“Có một nghề bụi phấn bám đầy tay
Người ta bảo đó là nghề trong sạch nhất
Có một nghề không trồng cây vào đất
Mà mang lại cho Đời đầy “trái ngọt hoa tươi”!
Những lời thơ đã quá đỗi quen thuộc cứ vang mãi trong tâm trí khi chúng em khi nghĩ về người cô thân yêu của đại gia đình Phương Liệt – cô Trần Thị Tuyết. Hơn ba mươi năm cống hiến, cô đã thực hiện thật xuất sắc “sứ mệnh trồng người”, đưa từng lớp học trò qua sông bằng tất cả ngọn lửa nhiệt huyết, đam mê. Những điều cô đã làm được trong những năm qua thực sự là nguồn cảm hứng để lớp trẻ chúng em tiếp bước.
Những cống hiến của cô dưới mái trường THCS Phương Liệt cứ thế đọng lại trong trái tim những giáo viên trẻ chúng em niềm cảm phục ngưỡng mộ. Từ công tác chuyên môn đến hoạt động công đoàn, trọng trách nào cô cũng hoàn thành xuất sắc.
Những lớp học trò cô đưa qua sông đều đã trưởng thành, khôn lớn chính là những “trái ngọt hoa tươi” cô mang đến cho đời. Suốt sự nghiệp giảng dạy, lúc nào cô cũng nỗ lực hết mình, làm việc vô cùng nghiêm túc và có tinh thần trách nhiệm cao trong công việc. Ngay cả khi cô gần đến tuổi được nghỉ chế độ nhưng có lẽ chưa một ngày nào chúng em nhìn thấy nhiệt huyết của người giáo viên lại giảm bớt trong ánh mắt cô. Trong mọi hoạt động giáo dục của nhà trường, cô đều tham gia nhiệt tình với tinh thần cống hiến hăng say. Ở gần cô bao lâu nay, chưa bao giờ chúng em thấy cô đem “tuổi già” ra để từ chối bất cứ nhiệm vụ và công việc nào. Không những thế, chuyên môn vững vàng và sự tận tâm của cô luôn khiến chúng em nỗ lực cố gắng để được như cô. Quả thực, người thầy tốt là anh hùng vẻ vang nhất dù cho tên tuổi không được đăng trên báo, không được thưởng huân chương.
Chúng em vẫn nhớ những lúc cô thường xuyên gần gũi, động viên, chia sẻ, giúp đỡ các chị em trong trường giải quyết những khó khăn, vướng mắc trong cuộc sống, phấn đấu thực hiện tốt nhiệm vụ được giao. Trong các phong trào thi đua, cô còn nhiệt tình tổ chức các hoạt động ngoại khóa, triển khai các phong trào văn hóa, văn nghệ, thể dục thể thao để nâng cao đời sống tinh thần, giảm bớt những căng thẳng, áp lực trong công việc cho giáo viên trong trường. Cô cùng với tập thể nhà trường luôn thăm hỏi, động viên kịp thời các gia đình trong những chuyện vui buồn của cuộc sống. Chính vì thế, cô luôn nhận được sự yêu mến, tin tưởng của mọi người trong trường. Sự đẹp đẽ của con người cô trong cuộc sống hàng ngày là bông hoa nở nhẹ nhàng mà thơm ngát. Cô luôn là người chị cả mà chúng em tin tưởng. Có thể nói, chính những cống hiến của chị đã góp phần tạo nên một ngôi nhà Phương Liệt luôn ấm áp tình yêu thương.
Ấn tượng trong lòng bao thế hệ học trò là hình ảnh cô giáo với mái tóc đã điểm bạc, đôi mắt ấm áp biết cười, là cách giảng bài đầy hấp dẫn bởi nó gắn liền với những câu chuyện hài hước, hóm hỉnh và các con đều nhìn thấy cuộc sống đời thường trong từng bài học. Cô luôn tâm niệm: “Hạnh phúc của mình chính là mang đến niềm hạnh phúc cho mọi người”. Bằng trí tuệ và niềm đam mê, thầy đã nâng cánh ước mơ cho bao thế hệ học trò.
Với quan điểm coi trọng việc giáo dục đạo đức, nhân cách, cô luôn mang đến cho học trò những tiết học thấm đẫm tinh thần nhân văn. Học sinh thời nay vốn rất “ngại” học văn, nhưng với cách dẫn dắt và tổ chức giờ dạy sinh động của cô, các con bị cuốn vào bài dạy lúc nào không hay. Các con không còn ngại học, ngại viết nữa mà mong đợi đến tiết văn để được thả hồn mình vào những trang văn đầy cảm xúc, để được bày tỏ xúc cảm qua những dòng tự bạch. Văn chương đã khơi nguồn cho những đam mê, bồi dưỡng tâm hồn mỗi thế hệ học trò của cô.
Tuy là một giáo viên với nhiều năm kinh nghiệm giảng dạy môn Ngữ văn nhưng cô vẫn không ngừng học hỏi, tìm tòi đổi mới phương pháp giảng dạy để đưa văn chương đến gần với các học trò. Không chỉ vậy, cô còn tích cực tham gia các hoạt động của nhà trường.
Trong gia đình, cô luôn được sự ủng hộ, động viên từ người thân. Nhờ tấm gương mẫu mực của cha mẹ mà các con của cô đều đã trưởng thành.
Năm học này, cô đã được nghỉ hưu theo chế độ của nhà nước, dẫu biết đó là quy luật thông thường nhưng trong lòng chúng em cũng không tránh khỏi nghẹn ngào, buồn vui khó tả. Chúng em mừng cho cô đã hoàn thành sự nghiệp trồng người thật vẻ vang, vinh quang nhưng cũng thật buồn vì hàng ngày không còn được nghe những bài giảng của cô trên lớp.
“Hội ngộ rồi chia ly, cuộc đời vẫn thế”. Dẫu không còn được đồng hành cùng cô trong công việc giảng dạy, nhưng chắc chắn những kỉ niệm đẹp của cô với mái trường này sẽ luôn đọng lại mãi trong trái tim của các thầy cô giáo và các thế hệ học trò. Đại gia đình Phương Liệt sẽ luôn nhớ mãi nụ cười tươi tắn, tinh thần trẻ trung và sự giản dị, chân thành của người cô cả yêu thương. Cô thật sự là một nhân cách đáng quý, một con người đáng trọng vô cùng. Kính chúc cô luôn mạnh khỏe, hạnh phúc, luôn giữ được tinh thần trẻ trung và có nhiều niềm vui trong cuộc sống.
Cô Tuyết và các em học sinh
Những Thành công mà cô đạt được đã đánh dấu bước đầu trong sự nghiệp, đó là nền tảng, là động lực để cô tiếp tục phấn đấu. Và những thành tích của cô đã góp phần không nhỏ trong việc xây dựng tập thể trường THCS Phương Liệt nhiều năm liền đạt trường xuất sắc được UBND Thành phố Hà Nội tặng bằng khen.