Tác phẩm “Ông già và biển cả” với tên tiếng Anh là “The Old Man and the Sea” được viết bởi nhà văn người Mỹ – Ernest Miller Hemingway. Đây là một tiểu thuyết ngắn được ông viết vào năm 1951 tại Cuba và được xuất bản vào một năm sau đó. “ Ông già và biển cả” được coi là tác phẩm thành công nhất của Ernest Hemingway. Tác phẩm này giúp Ernest Hemingway mang về giải thưởng Pulitzer, cũng như góp phần để giúp ông nhận được giải Nobel Văn học năm 1954.
Tác phẩm là câu chuyện kể về ông lão Santiago trong tác phẩm “Ông già và biển cả” với những khó khăn, thử thách mà ông phải trải qua trên bước đường chinh phục thiên nhiên. Câu chuyện bắt đầu như thế này: “Lão đã già, một mình một thuyền câu cá trên dòng nhiệt lưu, đã tám mươi tư ngày qua lão không bắt được lấy một mống cá nào”. Không những vậy, người bạn đồng hành của ông phải rời xa trước khi bắt đầu chuyến đi. Mở đầu khiến chúng ta ít nhiều cảm thấy bi quan, chán nản. Tuy vậy, Satiago không như thế, lão mạnh mẽ đến lạ thường, đôi mắt lão cho biết điều đó: “Mọi thứ trên người lão đều toát lên vẻ già nua, trừ đôi mắt”. Vâng, lão mạnh mẽ, sự lao động không ngừng mệt mỏi, bất chấp thời gian và tuổi tác để được chạm tay tới thành công.
Ông lão Santiago là một người yêu đại dương – sống hòa mình vào biển cả. Lão tự tìm cho mình niềm vui trên những chuyến ra khơi bằng những câu hát, bài ca, thể hiện niềm say sưa yêu đời. Cảm nhận trong mình từng thay đổi của thiên nhiên. Để rồi từ đó, không bao giờ lão cho phép mình bỏ cuộc, không bao giờ ngừng khát khao và ước mơ được chinh phục biển cả. Lão săn một con cá kiếm khổng lồ – đẹp và dũng mãnh. Cuộc chiến giữa lão già và con cá kiếm trở nên căng thẳng hơn bao giờ hết, cuộc chiến diễn ra miệt mài ngày đêm. Con cá quá mạnh mẽ trong khi sức lão đã cạn dần. Thế nhưng, lão đã chiến thắng, chiến thắng bằng niềm tin, chiến thắng bằng chính sự dùng cảm và nỗ lực mà lão bỏ ra. Điều đó thể hiện một chân lý: “Cuộc sống này chỉ thực sự kết thúc khi chúng ta thôi không còn ước mơ, thôi không còn hy vọng.”
Lại nói về đối thủ của ông lão Santiago, độc giả chắc hẳn sẽ phải thực sự ấn tượng với nhân vật đặc biệt này. Bởi nó không phải chỉ là một sinh vật giữa đại dương, một đối tượng đi săn thông thường của những người đánh cá. Đối thủ ấy-con cá kiếm toát lên vẻ đẹp dũng mãnh, hiên ngang đối diện với hiểm nguy rình rập. Nó đã chiến đấu đến tận hơi thở cuối cùng, nó cũng giống như ông lão Santiago, tận hết khả năng để khẳng định chính mình. “Khi ấy, con cá mang cái chết trong mình, sực tỉnh, phóng vút lên khỏi mặt nước phô hết tầm vóc khổng lồ, vẻ đẹp và sức lực. Nó dường như treo lơ lửng trong không trung, phía trên ông lão và chiếc thuyền. Thoáng chốc, nó rơi sầm xuống làm nước bắn tung, trùm lên cả ông lão lẫn con thuyền”. Phải, nó là hiện thân của vẻ đẹp cao thượng, bởi ngay đến cái chết nó cũng toát lên sức mạnh của bản thân!
Tác phẩm không chỉ là một khúc ca đẹp về niềm hăng say lao động cũng như ý chí quyết tâm vượt qua tất cả khó khăn của nhân vật, mà còn là sự ngợi ca của con người trước vẻ đẹp hùng vĩ của thiên nhiên đồng thời nêu lên một chân lý thấm nhuần tính nhân văn: Con người có thể bị hủy diệt nhưng không thể bị đánh bại, chỉ cần có niềm tin và ý chí bền vững thì không có gì là không thể vượt qua.
Mời các bạn đón đọc!